Alfredo Di Stefano là ai? Tại sao Stefano được gọi là huyền thoại không World Cup?

Thứ tư, 25/03/2020, 20:00 PM

Alfredo Di Stefano thi đấu cho ba đội tuyển quốc gia khác nhau nhưng huyền thoại này không một lần được góp mặt ở ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh.

Alfredo Di Stefano là ai? Tại sao Stefano được gọi là huyền thoại không World Cup?

Alfredo Di Stefano là ai? Tại sao Stefano được gọi là huyền thoại không World Cup?

Alfredo Di Stefano là ai?

Alfredo Di Stefano sinh ngày 4 tháng 7 năm 1926 tại Barracas, Buenos Aires, Argentina, ông là cố cầu thủ bóng đá kiêm huấn luyện viên gốc Argentina. Tên tuổi của ông gắn bó với CLB Real Madrid, và là đối tác ăn ý trên hàng công cùng với Ferenc Puskás trong suốt thời kỳ CLB này thống trị các cúp vô địch châu Âu trong thập niên 1950, đó là thời kì mà Real Madrid dành 5 chiếc cúp vô địch châu Âu liên tiếp từ 1956.

Alfredo Di Stefano cũng từng chơi trong màu áo 3 đội tuyển quốc gia là Argentina, Colombia và Tây Ban Nha. Ông từng 2 lần giành Quả Bóng Vàng vào các năm 1957, 1959. Ông là một trong những cầu thủ xuất sắc và vĩ đại nhất lịch sử bóng đá.

Alfredo Di Stefano với biệt danh Saeta rubia (Mũi tên bạc) đã được ghi danh vào International Football Hall of Fame. Ông là một tiền đạo mạnh mẽ với thể lực tuyệt vời, sự linh hoạt trong chiến thuật và một nhãn quan sắc nhọn.

Ông hiện là tay săn bàn xuất sắc thứ 3 mọi thời đại trong lịch sử giải vô địch bóng đá Tây Ban Nha (hiện gọi là La Liga), với thành tích 228 bàn trong 329 trận, chỉ sau có Hugo Sánchez (234 bàn) và Telmo Zarra (251 bàn). Di Stéfano cũng là tay săn bàn xuất sắc nhất tại cúp nội địa trong lịch sử Real Madrid, với 216 bàn trong 285 trận ở giải nội địa từ giai đoạn 1953 đến 1964.

Tháng 11 năm 2003, để chúc mừng lễ kỉ niệm 100 năm của FIFA, Alfredo Di Stefano đã được Liên đoàn bóng đá hoàng gia Tây Ban Nha chọn là cầu thủ vàng của bóng đá Tây Ban Nha, cầu thủ nổi bật nhất của bóng đá nước này 50 năm qua.

Di Stefano-2

Ông được Pele chọn vào danh sách 125 huyền thoại sống của bóng đá thế giới tháng 3 năm 2004. Ngoài ra, ông còn đứng ở vị trí thứ 4 bên cạnh Pelé, Diego Maradona, Johan Cruijff trong cuộc bầu chọn bởi các danh thủ từng đoạt quả bóng vàng châu Âu được tổ chức bởi tạp chí bóng đá hàng tuần của Pháp France Football để chọn ra cầu thủ của thế kỉ.

Ông mất ngày 7 tháng 7 năm 2014 tại thành phố Madrid, Tây Ban Nha.

Alfredo Stefano - huyền thoại không World Cup?

Không chỉ là một tiền đạo xuất chúng với thể lực bền bỉ, kỹ thuật siêu phàm, nhãn quan chiến thuật và ý chí thi đấu rất cao, Di Stefano còn có thể chơi ở nhiều vị trí khác trên sân. Nổi tiếng nhất với vai trò trung phong, nhưng ông còn là cầu thủ phòng ngự cừ khôi và có thể chơi tốt trong vai trò một tiền vệ giữa hoặc chạy cánh.

Thể lực tuyệt vời cho phép "Mũi tên bạc" ngay sau khi tham gia một tình huống phòng ngự của đội nhà đã vọt lên cấm địa của đối phương để ghi bàn. Trong khi Pele giã từ bóng đá quốc tế vào tuổi 30 còn Diego Maradona rời sân khấu bóng đá ở tuổi 31, thể lực tuyệt hảo của Di Stefano cho phép ông chơi bóng đá đỉnh cao tại châu Âu tới năm 40 tuổi.

Tuy nhiên, sự nghiệp tại ĐTQG là cái kết buồn cho 1 huyền thoại. Di Stefano đã chơi cho ba đội tuyển trong suốt sự nghiệp: Argentina, Colombia (không được FIFA công nhận) nhưng lại chưa bao giờ được dự vòng chung kết World Cup.

World Cup đầu tiên mà Di Stefano có khả năng tham gia là năm 1950. Tuy nhiên, Argentina đã tẩy chay giải khiến Di Stefano (ở tuổi 24) lỡ cơ hội đầu tiên được chơi ở một vòng chung kết. Tới World Cup 1954, Argentina không được tham dự và FIFA tuyên bố Di Stefano không đủ tư cách để chơi cho một ĐT nào khác bởi ông từng khoác áo của cả Argentina và Colombia.

Lối thoát mở ra khi Di Stefano có được quốc tịch Tây Ban Nha năm 1956. Ông chơi bốn trận vòng loại World Cup cho đội tuyển xứ đấu bò năm 1957 nhưng không đoạt được vé dự World Cup 1958. Năm 1961, Di Stefano (khi đó đã 35 tuổi) giúp Tây Ban Nha vượt qua vòng loại World Cup 1962 nhưng một chấn thương cơ ngay trước giải lại ngăn cản ông đến ngày hội bóng đá lớn nhất hành tinh.

Di Stefano chia tay bóng đá quốc tế sau trận đấu cuối cùng cho đội tuyển Tây Ban Nha (hòa Pháp 1-1) ngày 10/12/1961. Sau đó, ông chuyển qua làm HLV và Chủ tịch danh dự của CLB Real Madrid.

Bài liên quan