Biết đủ thì nghèo khổ vẫn vui, không biết đủ giàu sang vẫn buồn

Thứ ba, 21/01/2020, 15:05 PM

Cuộc sống này biết sống như thế nào mới gọi là đủ? Điều quan trọng là trong tâm con người ta biết đủ thì đủ thôi!

 

 

Ảnh minh họa

Lòng tham của con người là vô hạn. Người xưa có câu: “Người không biết đủ giống như con rắn muốn nuốt cả con voi”, nuốt không được cũng lại không muốn nhả ra. Trong cuộc sống, chúng ta có thể bắt gặp rất nhiều người bị “danh và lợi” thắt chặt. Họ mãi truy đuổi, một khắc cũng không dừng, có thứ này lại muốn thứ khác, có rồi lại muốn cái mới hơn, cả ngày “được voi đòi tiên”.

Con người sống truy cầu danh lợi vốn là để được hạnh phúc, vui vẻ, nhưng rất nhiều người vì truy cầu không được lại đánh mất niềm vui, niềm hạnh phúc vốn có. Đây đúng là cái vòng luẩn quẩn của nhân sinh.

Có thể thấy rằng, tâm biết “đủ” quan trọng đến mức nào đối với cuộc đời của một người. Suy cho cùng: “Cao ốc ngàn gian, thì đêm nằm ngủ cũng không quá hai mét, ruộng tốt vạn khoảnh, ngày ăn cũng không quá ba bữa”, hà cớ gì chúng ta phải truy cầu lắm thứ như thế? Huống chi, tiền dù nhiều đến mấy, chức vị cao đến đâu đi nữa cuối cùng đến lúc sinh mệnh lìa đời thì đâu còn ý nghĩa gì?

Có người nói: “Tôi cũng không muốn liều mạng, quả thật không cần quá nhiều vật chất và hưởng lạc, nhưng danh lợi là dấu hiệu của sự thành công. Cho nên, buông bỏ là không có chí tiến thủ, không thể buôn xuống được.”

Không thể nghi ngờ rằng, danh lợi có phần mang đến sự vinh quang cho con người, tự nhiên có lực hấp dẫn rất mạnh mẽ. Tuy nhiên thành công và danh lợi lại không nhất định là ngang hàng với nhau. Một người quá mức truy cầu danh lợi sẽ khiến tâm không còn tĩnh tại, dễ làm nhiều việc không nên.

Từ xưa đến nay, có bao nhiêu người cả đời lao tâm lao lực, đến lúc vinh hoa phú quý, công thành danh toại tưởng rằng như thế là hạnh phúc, khoái hoạt. Nhưng quay đầu lại nhìn thì hóa ra, hạnh phúc lại không phải ở nơi ấy…

Người như vậy ở nơi nào cũng có, họ rốt cuộc cuối cùng là thành công hay thất bại?

Người biết đủ sẽ không chọn cách sống như vậy, họ cự tuyệt cách sống “chui đầu vào cái giỏ danh lợi”, bởi vì họ biết sẽ bị “danh lợi” làm khổ cả đời. “Danh lợi” tuy rằng ở một mức độ nào đó sẽ khiến con người khoái hoạt hạnh phúc nhưng dục vọng “danh lợi” mãi cứ giãn nở ra vô hạn thì chỉ có thể làm cho người ta thống khổ mà thôi. Cho nên, cổ nhân giảng: “Thấy đủ thường vui!”.

Một người biết đủ ở phương diện công danh lợi lộc có thể không thành công như người khác nhìn vào nhưng hẳn là sẽ vui vẻ, hạnh phúc. “Biết đủ” chính là cách nắm giữ hạnh phúc trong tay.

Chỉ cần một mái nhà có vợ và con, đó sẽ là ngôi nhà tràn ngập hạnh phúc, là bến đỗ bình yên của tâm hồn.

Chỉ cần có một người bạn, không cần quá đẹp, người ấy luôn ở bên mình là được.

Bầu bạn cùng ai đó là sự lựa chọn chỉ trong khoảnh khắc. Theo nhau đi suốt cả chặng đường đời lại là lời hứa trọn kiếp nhân sinh.

Chỉ cần có một người bầu bạn với bạn suốt những năm tháng cuộc đời, cùng yêu thương, trân trọng nhau, đơn giản vậy là được.

Chỉ cần có một chút tiền, không cần quá nhiều, đủ tiêu là được.

Tiền kiếm chẳng biết bao giờ mới đủ, nhưng sinh mệnh lại hữu hạn.

Một kiếp người, nói dài thì không dài, nói ngắn cũng chẳng ngắn, phải hiểu rằng biết đủ thường vui.

Hãy quên đi muộn phiền, sầu não, quên đi bận rộn, lo toan, quên đi những danh cùng lợi.

Cứ vui vẻ một chút, hồ đồ một chút, tiêu diêu một chút

Mệt rồi thì ngủ đi thôi, tỉnh dậy thì hãy mỉm cười.

Cuộc sống thế nào cũng phải tự mình nắm giữ.

Hãy sống đơn giản một chút, vui vẻ sẽ nhiều thêm một chút!